Đời nhà Trần Hàn Tử Cao

Thời Văn đế

Trần Thiến lên ngôi, là Trần Văn đế, cho Tử Cao làm Hữu quân tướng quân. Năm Thiên Gia đầu tiên (560), được phong Văn Chiêu huyện tử, thực ấp 300 hộ. Khi Vương Lâm dấy binh, ông nắm túc vệ trong hoàng thành. Sau khi Vương Lâm bị dẹp, binh quyền của Tử Cao trở nên rất lớn, những tướng sĩ đến nương nhờ, được ông hết sức tiến cử, mà Văn đế đều nhiệm dụng bọn họ.

Năm thứ 2 (561), được thăng Viên ngoại tán kỵ thường thị, Tráng vũ tướng quân, Thành Châu thứ sử. Khi dẹp Lưu Dị, ông theo Hầu An Đô đuổi đánh Dị ở dưới Đào Chi Lĩnh. Khi ấy Tử Cao nắm riêng một cánh quân tinh nhuệ, chiến đấu hăng hái, bị thương ở gáy bên trái, mất đi một nửa búi tóc. Dẹp xong Dị, được nhận chức Giả tiết, Trinh nghị tướng quân, Đông Dương thái thú.

Năm thứ 5 (564), tướng Trần là bọn Chương Chiêu Đạt từ Lâm Xuyên đi đánh Tấn An của Trần Bảo Ứng, Tử Cao từ An Tuyền Lĩnh đến hội quân ở Kiến An. Hạ được Tấn An, nhờ công được thăng Thông trực tán kỵ thường thị, tiến tước làm bá, tăng ấp lên 400 hộ.

Năm thứ 6 (565), được triệu về làm Hữu vệ tướng quân, đến kinh thành, nắm giữ phủ Lĩnh quân [3]. Văn đế có bệnh, Tử Cao chăm lo việc thuốc men.

Thời Phế đế

Phế đế lên ngôi, được thăng Tán kỵ thường thị, Hữu vệ như cũ, dời nhiệm sở đi Tân An Tự.

Trần Húc nắm quyền chính, khiến cho Tử Cao bất an, ban đầu ông thường dò xét việc triều đình, sau đó lại xin ra ngoài trấn giữ các châu Hành, Quảng. Tháng 8 năm Quang Đại đầu tiên (567) Thượng Ngu huyền lệnh Lục Phưởng và bộ hạ của Tử Cao tố cáo ông mưu phản. Trần Húc triệu tập quan tướng bàn luận về việc lập Thái tử, Tử Cao cũng tham dự. Ông vào triều từ sớm, bị bắt, giải đến Đình úy, rồi bị ban chết trong cùng đêm với một sủng thần khác của Văn đế là Đáo Trọng Cử. Cha và con em của Tử Cao đều không bị liên lụy.